Người dịch: Whistle

Nhưng sự “tiểu nhân” của Tinh Đế rất thật, không hề giả tạo, cho dù biết Hắc Đế dùng Cực Lạc Thủy để khống chế người khác, Tinh Đế cũng không che giấu sự thèm muốn của mình.

Cho dù là Hắc Đế có tâm tính hẹp hòi cũng không thể nào ghét được người này.

Thực tế…

Có thể sống sót trong tận thế lâu như vậy, còn sống sung sướng, đương nhiên không phải là người tầm thường, Tinh Đế cũng không phải chỉ dựa vào vận may mới có được địa vị như ngày hôm nay.

Tinh Đế cũng cảm khái.

Ai có thể ngờ?

Kẻ thống trị thế giới ngầm của Tinh Thành, người bí ẩn khống chế rất nhiều quan chức, phú thương, lại là một đại sư y dược?

Hắc Đế không chỉ tinh thông thôi miên, Niệm Lực, mà còn có thiên phú đáng sợ về mặt y học.

Còn là loại thiên phú có thể nghiền ép thiên tài!

Hắc Đế rất béo!

Nhưng ông ta lại rất chăm chỉ!

Chỉ là sự chăm chỉ của Hắc Đế không dùng để rèn luyện thân thể, mà là nghiên cứu thôi miên, y dược, thậm chí là kết hợp hai thứ này lại với nhau.

“Sương mù đang tan.”

Hai người đi ra ngoài, Tinh Đế vừa đi vừa nói:

“E rằng không bao lâu nữa, Tinh Thành sẽ hoàn toàn dung hợp với Khư Giới, sau này, Hắc Đế có dự định gì?”

“Dự định?” Đôi mắt to bằng hạt đậu của Hắc Đế lóe sáng:

“Từ lúc còn nhỏ, ta đã hiểu một đạo lý, khi thực lực chưa đủ mạnh, tốt nhất là ngoan ngoãn nghe lời.”

“Như vậy, mới có thể sống lâu hơn.”

“Ha ha…” Tinh Đế cười lớn:

“Ta không có ý định thoát khỏi Kỷ gia, Xích Tiêu Quân, dù sao, sau này chúng ta có thể vượt qua cực hạn Phàm Giai hay không đều phải dựa vào bọn họ.”

“Nhưng mà…”

Tinh Đế ngừng lại, nói:

“Tinh Tộc chúng ta cũng cần có tương lai.”

Hợp tác với Kỷ gia thì không sao, nhưng nếu như hợp tác với Xích Tiêu Quân, e rằng hơn một vạn người Tinh Tộc sẽ trở thành nô lệ của quân đội.

Đến lúc đó, sống chết đều nằm trong tay người khác.

Có một số chuyện, ở mảnh vỡ thế giới nói rất hay, nhưng sau khi ra ngoài, sẽ như thế nào, còn phải bàn bạc lại, giống như thỏa thuận giữa bọn họ và Kỷ Yêu.

Tinh Đế trầm giọng nói:

“Thứ trong tay Hắc Đế là lá bài tẩy duy nhất của chúng ta, sự coi trọng của Kỷ gia đối với Cực Lạc Thủy, chúng ta đều thấy.”

“Ngay cả ta và Bạch Đế Song Tử cũng chưa chắc đã quan trọng bằng Cực Lạc Thủy!”

Ánh mắt Hắc Đế lóe lên, trầm ngâm suy nghĩ:

“Các ngươi muốn đàm phán với Kỷ gia?”

“Không.” Tinh Đế nhỏ giọng nói:

“Chúng ta muốn hợp tác với Hắc Đế, sau này, bất kể xảy ra chuyện gì, cũng không rời bỏ nhau, bất kể trước kia như thế nào, sau khi ra ngoài, Tinh Tộc mới là người một nhà.”

“Chỉ cần lúc đàm phán với Kỷ gia, ngài mang theo chúng tôi, sau này, Tinh Tộc sẽ tôn ngài làm vua!”

Hắc Đế nheo mắt.

Lời này rất thật, cũng rất có sức hấp dẫn.

Nhưng nếu như làm vậy, Hắc Đế phải gánh vác phần lớn áp lực từ Kỷ gia, nếu sơ suất, ông ta có thể sẽ mất mạng.

“Chuyện này…”

“Rắc!”

Một tiếng nứt vỡ nhỏ cắt ngang lời Hắc Đế.

“Rầm!”

Bức tường bằng thép cách đó không xa đột nhiên vỡ vụn, một bóng người mang theo cuồng phong lao thẳng về phía hai người.

“Ai?”

“Thật to gan!”

Hai người quát lớn, tinh thần lực khủng bố bộc phát.

Ở mảnh vỡ thế giới này, hai người gần như là cao thủ đỉnh cao, vậy mà lại có kẻ không biết điều chạy đến khiêu khích.

Ý niệm của Hắc Đế như sóng thần, đèn trong phòng đột nhiên tối sầm, giống như có vô số oan hồn đang gào thét lao về phía người đang tấn công.

Tinh Đế vung tay, hơn một trăm kim châm bắn ra.

Người đến mặc trọng giáp, tay cầm cự kiếm, đối mặt với đòn tấn công, hắn ta giơ cự kiếm lên chắn phía trước, tay trái đập mạnh vào thân kiếm.

“Khiên Chấn!”

“Rầm!”

Kình khí như thực chất, không khí gợn sóng, quét ngang 180 độ.

Kim châm, ý niệm, đồng thời dừng lại.

Bạo Lực!

Chu Giáp khẽ run rẩy, một luồng sức mạnh khủng bố, gần như vượt qua thập phẩm, bộc phát ra từ trên người hắn, khiến không khí chấn động.

Căn phòng rộng hơn một trăm mét vuông dường như không thể chứa nổi một mình Chu Giáp.

Những người khác đều nín thở, theo bản năng lùi lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Dựa vào nền tảng của Long Hổ Huyền Thai, cộng thêm Bạo Lực gia trì, khi Chu Giáp dốc hết sức, uy thế vô cùng đáng sợ.

Lão Mã Bôn Tào!

Nộ Lôi Thiên Giáng!

Chu Giáp lao về phía trước như hung thú, vung cự kiếm, cuồng phong gào thét, kiếm phong còn chưa rơi xuống, cả căn phòng đã nứt toác.

Sẽ chết!

Ta sẽ chết!

Cảm giác nguy hiểm hiện lên trong lòng Hắc Đế, mỡ trên người ông ta rung lắc, hai mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, tinh thần lực khủng bố hóa thành một tia, đánh mạnh về phía Chu Giáp.

“A!”

Hắc Đế ngửa mặt lên trời, gào thét, hai mắt đỏ ngầu.

Tinh thần lực mạnh mẽ khiến không khí chấn động, giống như gợn sóng, xuất hiện trước thanh cự kiếm đang lao đến.

Tinh Đế mặt mày u ám, gã ta cũng kinh ngạc trước uy thế của người đến.

Nhưng Tinh Đế cũng biết rõ, nếu như Hắc Đế chết, không còn phương thuốc Cực Lạc Thủy, Kỷ Yêu, Kỷ gia chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.

Đến lúc đó…

Tinh Đế chưa chắc đã có kết cục tốt đẹp!

“Đi!”

Tinh Đế quát khẽ, hơn một trăm kim châm bay với tốc độ nhanh.

“Vèo!”

Đúng lúc này, một tia sáng lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện, sát khí khiến Tinh Đế cứng người, gã ta không kịp suy nghĩ, vội vàng điều khiển kim châm để chống đỡ.

“Keng keng leng keng…”

Tiếng va chạm vang lên, vô số kim châm bị chém làm đôi, rơi xuống đất.

“Sao có thể?”

Tinh Đế kinh hãi.

Kim châm mà gã điều khiển không phải là thứ bình thường, mà là thứ sắc bén nhất bọn họ có thể tìm được ở Tinh Thành, gần như không gì không thể chém đứt.

Tuy rằng độ cứng rắn không bằng thứ trên người gã, nhưng cũng rất lợi hại.

Vậy mà bây giờ…

Lại bị người ta chém đứt.

“Vèo!”

“Vèo vèo!”

0.50225 sec| 2409.453 kb